Sinh
Mẹ cho con phận làm người
trăm năm trắc ẩn những buồn, vui
ngày sinh đã báo giờ tận khổ
hạnh phúc sao đành nức nẻ,
đau!
Tử
Bạn cho ta chút tình người
trả vay chưa trọn đã bùi ngùi,
xa
về đây đứng điệu thật thà
khuôn nằm vuông vức chợt, nhận ra
mình!
Vọng
Em cho tôi thêm, lại cuộc tình
chỉ thoáng qua đã hằng sa điêu linh
để tôi lần nữa, thêm,
tuyệt vọng
mà vẫn thương em rất tận lòng!
Nghiệp
Em cho tôi nặng nỗi sầu
cũng vừa đủ để lòng nhói đau
chơ vơ bên trời tuyết đổ
bạc trắng lòng ai đêm nay?
Trầm luân
Tôi nhớ em rất đỗi nồng nàn
là lần quoay quắc ngày xa vắng
người
Đêm Indi 2008
Uyên Nguyên