CÓ ĐIỀU GÌ CAY, ĐẦY TRONG MẮT



Bí "rợ" (Ảnh: Uyên Nguyên)

Dáng điệu hớn hở, con chạy băng băng từ nhà này sang những ngôi nhà khác, mình sải bước theo, nhanh, vậy mà có khi vẫn không kịp.

Đó là mùa lễ hội hóa trang Halloween của hơn 10 năm về trước, lúc bé Nguyên Việt lần đầu tiên được mẹ cho đi “xin kẹo” và cũng là lần đầu tiên mình đi cùng với con. Bộ đồ Việt hóa trang tối đó là hình thù chú khủng long mà con rất ưa chuộng từ bộ phim hoạt họa The Land Before Time, song rộng thùng thình vì vóc người con nhỏ thó. Và mình nhớ mãi hình ảnh con chạy băng băng giữa xóm giềng, tiếng vang vang chúc mừng gia chủ ngày lễ hội đầy sắc thái. Những cánh cửa mở ra, những bàn tay cho đầy ắp kẹo, con mủm mỉm đón nhận trong niềm vui tuổi thơ rạng rỡ.

Một buổi tối theo con, chợt biết ngày con đã bay dậy… Mừng! Bỗng có điều gì cay, đầy trong mắt!

14 năm rồi, không còn cái lễ halloween của buổi đầu đó nữa. 14 năm rồi con đang bay dậy về đâu mà bố thì vẫn tụt hút ở phương trời này, đầy nỗi nhớ!

Mỗi năm nhớ lại, vẫn có điều gì cay, đầy trong mắt…

Holloween, nhớ Nguyên Việt.
 

Copyright © 2010 Uyên Nguyên All Rights Reserved

Design by Dzignine