Buổi sáng bừng mắt mừng hồn nhiên lá xanh xanh lại, chia ngôi những mùa lặng lẽ xoay vần hợp tan ngày trót đi lại về. Về giữa phố xưa lòng se sắt nỗi nhớ tưởng lạ, thì ra bốn mùa còn quay quắc nhớ nhung Em.
Hiện thân Em không phải là nàng kiều hoa diễm nữ, hiện thân Em bốn mùa hoa, quả, nắng lung linh và lồng lộng bóng sông chảy xuôi về hướng Quê nhà.
Ta vẫn mơ được tắm lại từng khúc sông thuở ấu, một lần trầm mình với sông sông cũng trầm luân theo cùng tuổi thời gian đã thâm đổi màu.
Sâu hun hút trong lòng sông, ta mơ ngày trở lại chết rượi giữa dòng Em...
Hiện thân Em không phải là nàng kiều hoa diễm nữ, hiện thân Em bốn mùa hoa, quả, nắng lung linh và lồng lộng bóng sông chảy xuôi về hướng Quê nhà.
Ta vẫn mơ được tắm lại từng khúc sông thuở ấu, một lần trầm mình với sông sông cũng trầm luân theo cùng tuổi thời gian đã thâm đổi màu.
Sâu hun hút trong lòng sông, ta mơ ngày trở lại chết rượi giữa dòng Em...