Gởi Nghiêm Quý Ngô Lê Bích Khuê, nhớ Bố!
Buổi trưa hôm đó, Anh Thu gọi Bích Khuê rủ cả tôi ra quán Cháo Cá Chợ Cũ trên đường Westminster để cùng ăn trưa. Tôi với Khuê chạy đến, Anh Thu đã ngồi chờ sẵn ở đó chừng mươi phút rồi.
Bích Khuê trong thời gian này làm việc với tôi tại một hãng in cho người Trung Đông ở thành phố Garden Grove. Mặc dù tôi là “sếp”, trông coi phòng thiết kế có nhiều nhân viên, nhưng hình như công việc ở đó tôi đều nhờ cậy vào Khuê hết cả. Khuê sắp xếp từ trong ra ngoài, còn tôi mỗi buổi sáng khi vào công ty chỉ gặp gỡ mọi người chiếu lệ, rồi nhanh chóng trở vào văn phòng riêng, đóng cửa và chuyên chú… làm việc “chùa”.
Thuở ấy, gặp gỡ nhau ở quán Cháo Cá Chợ Cũ, khi chia tay anh Thu còn vói theo nhắc Khuê nhớ gởi ít tiền về cho các chị, tức mấy cô con gái của Anh còn kẹt lại ở quê nhà, nhân dịp có sinh nhật cháu chắt gì đó, nhưng tôi đâu ngờ buổi trưa hôm ấy là ngày định mệnh, lần cuối cùng tôi thấy Anh, vì rạng sáng hôm sau Khuê gọi rất sớm, báo tin: “Bố bị tai biến mạch máu não, hôn mê sâu ở bệnh viện”.
Thế là từ đó Anh đi biệt!
...
Bây giờ trong trí nhớ lờ mờ, ẩn hiện bất chợt trên những khúc sông đời tấp giạt, lở bồi, tôi vẫn nhớ nụ cười tươi tắn và cánh tay vẫy cao lạ thường không như những lần gặp gỡ và chia tay nào trước đó, lúc anh tiễn tôi và Khuê ra xe trở về. Nghĩa là, có những cuộc chia tay tưởng chỉ tạm gác lại một cuộc chơi và hẹn hò thêm lần tương phùng tiếp nữa, nhưng lại là cuộc chia tay muôn trùng, xa. Biết đâu!
Tác phẩm TÂM BẤT SINH của Thiền Sư Bàn Khuê, Cố Ni Sư Trí Hải dịch.
Sau ngày anh Thu mất, Minh Đức (Con trai nuôi của anh Thu) và Bích Khuê
vẫn tiếp tục thực hiện những việc ý nghĩa do Anh hướng dẫn trước đó
(Ảnh: Uyên Nguyên)
Sau này, có nhiều người kể với tôi, khoảng thời gian gần ngày Anh mất, Anh hay “đột kích” đến thăm bạn hữu, anh chị em áo lam nhất là Ái Hữu Vĩnh Nghiêm. Trong những lần gặp gỡ này, anh hay yêu cầu mọi người chụp hình để lưu niệm, một việc làm mà trước đó Anh luôn tránh né. Bạn bè nếu có được những tấm hình của Anh, thì chỉ là chuyện tùy duyên, ngẫu nhĩ.
Ừ, mọi chuyện đều ngẫu nhĩ, như Anh đến và đi trong cuộc đời này cũng chỉ là ngẫu nhĩ, nhưng hành trạng của một kiếp người có ngẫu nghĩ chăng? Khi Anh mang sứ mệnh chuyên chỡ Phật Chất vào cuộc sống này bằng hiện thân của gã chèo đò thâm trầm xuôi ngược trên Dòng Sông Trăng, mảnh Trăng tròn đầy trí huệ Phật!
Bấy giờ, còn bao người qua bến, mà nhớ kẻ chống sào!
Mặc Cốc, 2011
UYÊN NGUYÊN
Bìa CD sưu tập một số bài phát thanh cộng đồng trong chương trình CHÚNG TA ĐI MANG THEO QUÊ HƯƠNG của Bố mà Bích Khuê thực hiện trong dịp 49 ngày sau khi Anh mất. (Ảnh Uyên Nguyên) |
* Trong kế hoạch ấn hành sách vở Phật giáo giá trị, hồi đó Anh có ý định thực hiện Toàn Tập Thích Đức Nhuận, quyển sách đầu tiên anh đang sưu lục, bàn với tôi và định cho thực hiện trước là "Phật học tinh hoa". Quyển này ở quê nhà lúc ấy Hòa Thượng Đức Nhuận có gởi ra một cuốn, đích thân ghi chú tay những điểm cần sửa chữa, và do anh Đặng Đình Khiết trao lại. Tiếc là chưa làm kịp, Anh đi biền biệt!