Chán chê

Gởi Huệ Thông

1.
Ngày mai nó sẽ đi xa, nó bỏ Cali này đi lập nghiệp ở một nơi khác. Có nghĩa là Cali đã không còn là miền đất lành để nó ở lại, nên nó nôn nóng bỏ đi từ lâu thấy rõ.

Hôm đưa vợ chồng nó ra xe sau buổi gặp gỡ ở nhà Huy, trong lúc Hương loay hoay sắp đặt chỗ ngồi cho các cháu, hai đứa tôi tranh thủ “liều một đám - làm một điếu”. Bình thường thì tôi không hút thuốc, nhưng hôm nay bỗng thèm hút với bạn một điếu cho vui, như thể để níu kéo thời gian chậm hơn một chút cho dù vẫn biết cuộc vui nào thì sẽ có lúc phải tàn, như hồ điếu thuốc đang cầm trên tay đang cháy ngấm chậm rãi, nhưng thật ngắn ngủi.

2.
Thoắt mã đã hai năm nó rời Cali, thỉnh thoảng trở lại vào dịp Lễ lớn, hay công chuyện bên gia đình vợ. Những lúc đó nó gặp tôi vẫn với phong cách ngày cũ, chậm chạp, ít nói, nhưng tình cảm bày tỏ chan chứa hơn. Một lần trong quán nhậu, cạn ly tiễn nó ngày mai trở lại nơi chốn lập nghiệp, nó quàng vai tôi khề khà: “Tao chán trở lại Cali quá!”.

Tôi đâm thấy lạ, bởi bao nhiêu người đều mê cái miền khí hậu ôn hòa này, sao nó lại nói thế. Nên hỏi: “tại sao?”.

Nó nói: “Mỗi lần về đây, muốn gặp bạn bè cũ, tao phải đi gõ cửa từng thằng. Tụi mày ở đây chẳng có thằng nào chịu ngồi với thằng nào…!”

Nó ở xa, còn chán cái cảnh này, thế thì nghĩ lại mình ngụp lặn ở chốn này, có khốn nạn không chứ?!
 

Copyright © 2010 Uyên Nguyên All Rights Reserved

Design by Dzignine