MÊ KHÚC






Hồng Nhan Xuân (Ảnh: Uyên Nguyên)



"Giăng ngang đời nhẹ tựa làn hương
Đưa hồn đi trong cõi vô thường..."
(lời nhạc của Anh Thoa) 

1.
Mê khúc em, từng đoạn sông đã trôi xa, lơ lững trên mây bóng sông lồng lộng mênh mông xuôi về biển cả.

Mê khúc em, từng đoạn buồn tẩm son môi xin cho tươi rói lại, oằn mình nỗi đau với nhạc, cung điệu u trầm thăm thẳm ngân nga.

Mê khúc em, mơn man trên dòng nhịp điệu em hát là nhịp tim em đang thở, khắc khoải theo đời, lên xuống thân phận em chợt buồn chợt vui.

Mê khúc đêm nay, lời ca em dặt dìu dưới ánh đèn nhảy điệu hợp tấu. Vàng, đỏ, tím, xanh, như xanh xao cuộc tình em đã khuất dấu hôm nào.

Mê khúc anh là từ khi em đến, hát, cười và có lúc nào em sẽ bật khóc, như thể chào đời nghe tiếng Mẹ ầu ơ câu ca dao buồn rũ rượi.

Mê khúc anh là từ khi em đến!

2.
Em đứng lên hồng tươi màu áo mới mới như thuở nào hồn em nhạt vừa chạm nắng Xuân cho Xuân Em về ửng sắc hồng nhan lại, Em mở lồng nhạc thả những tấu điệu nhảy hót vui ca. Nhan Xuân Em là con chim én về chao lượn báo tin mùa Tình yêu đang trổ trái. Lời ca em, ca ngợi tình yêu vô biên tựa hương Xuân chưa bao giờ phai lạt. Anh mừng đón tin vui từ những hoang tàn đổ nát. Như thể nhân loại lúc nào cũng khao khát niềm vui từ những lần đau. Hạnh phúc anh là nỗi đau anh đang nhận biết. Lẽ nào Em không hiểu, mùa Xuân ở đây bao giờ cũng bắt đầu sau những ngày ủ mưa.

Hồng Nhan Xuân Em là một đêm em mở ngực thả nhạc bay lên, nhịp thở mang theo từng tiết điệu như cánh diều tuổi thơ anh chạy rong trên cánh đồng lộng gió thoang thoảng hương cỏ nội.

Hồng Nhan Xuân Em là khi em cuối chào bình minh nụ hồng vừa hé nụ, theo em mùa Xuân lên ngôi lộng lẫy để hồn anh chợt cuối chào run rẩy bật thành thơ.

UYÊN NGUYÊN
 

Copyright © 2010 Uyên Nguyên All Rights Reserved

Design by Dzignine