Ở toà soạn, bác hiền như một dòng suối chảy xuôi, hệt như tâm bác lành lúc ngồi thinh lặng rất lâu bên giòng nước xanh mát, rù rì lượn quanh bờ đá rêu phong của những ngày anh em Người Việt về chơi tại vùng đất trại Pfeiffer Big Sur hồi năm ngoái.
Khuya ngồi bên bếp lửa reo, gương mặt bác hiện nổi hân hoan vui như lửa, hồn nhiên một mình mủm mỉm cười, khua tay khơi lớp tro than đỏ rực như bầu nhiệt huyết tuổi thanh niên hăm hở lên đường từ thuở xa xưa.
Nói cho cùng, người đã chọn nghiệp nhà báo, có lúc tưởng lã lướt như một dòng nước mà có lúc, cháy khan như lửa hồng.
Mà dù trong tư thái nào, ngòi bút của nhà báo lão tướng “Ngoan Đồng” Hà Tường Cát vẫn cứ lành như một khúc sông chảy xuôi và hồn nhiên reo tiếng của lửa.
Khuya ngồi bên bếp lửa reo, gương mặt bác hiện nổi hân hoan vui như lửa, hồn nhiên một mình mủm mỉm cười, khua tay khơi lớp tro than đỏ rực như bầu nhiệt huyết tuổi thanh niên hăm hở lên đường từ thuở xa xưa.
Nói cho cùng, người đã chọn nghiệp nhà báo, có lúc tưởng lã lướt như một dòng nước mà có lúc, cháy khan như lửa hồng.
Mà dù trong tư thái nào, ngòi bút của nhà báo lão tướng “Ngoan Đồng” Hà Tường Cát vẫn cứ lành như một khúc sông chảy xuôi và hồn nhiên reo tiếng của lửa.